Chăn nuôi gia cầm để đạt hiệu quả về kinh tế cao cần luôn luôn đảm bảo có thể phòng chống bệnh tật, trong đó phải thực hiện các biện pháp phòng chống bệnh cần được triển khai chặt chẽ, và đồng bộ mới có thể mang lại được hiệu quả tốt nhất. Dùng vacxin chủ yếu là phòng bệnh và ngay sau khi tiêm vacxin 1 thời gian nhất định vật nuôi thì mới có khả năng tự miễn dịch.
Bài viết này sẽ giới thiệu 1 số điểm cần chú ý khi lựa chọn, và sử dụng vacxin nhằm đạt hiệu quả cao trong việc công tác phòng chống về dịch bệnh cho đàn vật nuôi cho bà con nông dân.
Hướng dẫn sử dụng vacxin phòng bệnh cho gia cầm
Như bà con đã biết, vacxin là chế phẩm sinh học chứa các mầm bệnh bị làm yếu đi hoặc đã chết đi mất khả năng gây bệnh. Sau khi tiêm vào cơ thể, vacxin sẽ kích thích cơ thể sinh ra kháng thể đặc hiệu để chống lại căn bệnh đó.
Có 02 loại vacxin mà chúng ta thường sử dụng trong chăn nuôi là Vacxin nhược độc; Vacxin vô hoạt. Mỗi loại vacxin có những đặc thù riêng; hiệu quả và thời gian miễn dịch riêng. Nếu sử dụng đúng kỹ thuật thì sẽ đảm bảo thời gian miễn dịch kéo dài và an toàn. Ngược lại sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Có 2 loại vacxin chủ yếu là vacxin sống (vacxin nhược độc) và vacxin chết (vacxin vô hoạt). Vacxin sống là giảm độc lực là các vi sinh vật được nuôi cấy dưới những điều kiện đặc biệt. Nhằm giảm đặc tính độc hại của chúng. Các vacxin sống có khả năng gây miễn dịch tốt hơn so với vacxin vô hoạt.
Sau khi tiêm vac-xin, gia cầm có thể bị phản ứng do các chất phụ trong vac-xin; tiêm vào cơ thể đang nung bệnh hoặc tiêm sâu vào bắp thịt. Phản ứng cục bộ tại chỗ tiêm là sưng, nóng, đau… Sau một thời gian phản ứng này sẽ mất. Nếu có phản ứng cục bộ cần xử lý bằng cách chườm nước nóng tại vị trí tiêm.
Hai loại vacxin thường được dùng
Loại Vacxin nhược độc (vacxin sống)
Là chế phẩm sinh học đã được làm yếu đi đến mức không gây nguy hiểm cho vật nuôi, hoặc những chủng vi sinh vật có tính gây bệnh thấp giúp tạo ra kháng thể chống lại căn bệnh khi đi vào cơ thể gia cầm.
Loại Vacxin vô hoạt (vacxin chết)
Là chế phẩm sinh học từ vi khuẩn, virut mầm bệnh đã bị giết chết bằng các tác nhân vật lý như tia cực tím, các chất hóa học như axit phenic, formol, crystal violet…
Sử dụng các loại vắc-xin đúng cách cho gia cầm
– Tiêm phòng gia cầm hàng năm định kỳ ở nơi đã từng có ổ dịch, nơi xuất hiện bệnh truyền nhiễm, những nơi phát bệnh. Lưu ý, vacxin của chủng vi khuẩn nào chỉ phòng được căn bệnh đó, không sử dụng sai bệnh.
– Không được tiêm vacxin cho động vật đang mắc bệnh, nghi mắc bệnh, động vật quá gầy yếu, hoặc đang bị thương bởi khả năng miễn dịch của động vật sẽ yếu đi khiến vi khuẩn ủ bệnh phát triển mạnh gây bệnh cho gia cầm.
– Các dụng cụ tiêm phòng vacxin phải được luộc trong nước sôi trước khi tiêm phòng vào động vật. Không dùng cồn để sát trùng bơm kim tiêm khi tiêm vacxin.
– Khi tiêm phòng, phải dùng vacxin đủ liều, kỹ thuật tiêm phải chuẩn xác, đúng vị trí, đủ độ sâu và tuân thủ lịch tiêm phòng của bác sĩ thú y.
– Yêu cầu cần lắc kỹ lọ vacxin trước khi sử dụng, không được để vacxin qua ngày hoặc sử dụng lại vacxin cũ.
– Khi tiêm phòng cần theo dõi vật nuôi để kịp thời can thiệp nếu có trường hợp sốc phản vệ xảy ra.
Lưu ý một số bệnh cần tiêm phòng
– Đối với gà: Tiêm phòng vacxin Newcatle, Gumboro, vacxin Cúm, viêm khí quản truyền nhiễm; các bệnh cầu trùng, tụ huyết…
– Đối với vịt: Tiêm phòng vacxin Dịch tả vịt, vacxin Cúm…
Khi đem đi tiêm để vacxin vào bình kín, giữ lạnh có đá lạnh để bảo quản. Phải hủy bỏ vacxin quá hạn dùng, đối với vacxin còn thừa nên tiêu hủy ở những nơi quy định, không vất bỏ bừa bãi, nhất là vacxin sống, để không tạo ra biến chủng phức tạp cho việc phòng chống dịch bệnh sau này.
Tiêm phòng vacxin cần tuân thủ đúng quy trình và đúng hướng dẫn của bác sĩ thú y. Vì thế, bà con cần liên hệ với các cơ sở tiêm phòng để được tư vấn kỹ hơn. Góp phần bảo vệ lợi ích cho chính mình và bảo vệ sức khoẻ cộng đồng.